Gọi em về giữa chiều Đông
HoaTina
Ta đợi em chiều Đông vắng
Về đi, trôi hết muộn phiền
Bàng* đỏ trao nghiêng mùa giá
Sân trường một thủa hồn nhiên
Hoài mãi chi em - ngày ấy
Tình yêu đã chết lâu rồi
Người đi...lòng không buồn mấy
Chỉ thương chiều xuống chơi vơi
Ta tiếc cho em - chuyện cũ
Rêu phong không đủ xanh lòng
Ai người yêu em từ đó
Mà đời đâu chỉ đường cong
Em ơi! Đông chiều giá rét
Về đi mặc kệ buồn thương
Ép lòng không ra xúc cảm
Yêu sao một mảnh đơn phương
Người đi sao còn vương vấn
Kẻ ở sao chẳng để tâm
Mà biết đâu người ta chỉ
Tặng cho em kiếp phong trần.