Latest topics | » Những Vùng TốiFri Sep 20, 2019 3:02 am by Tuyet Bang » Vì sao đại bàng đầu trắng là loài vật biểu trưng của Mỹ?Tue Sep 25, 2018 11:57 am by Admin » Hoa Bỉ NgạnTue Sep 25, 2018 11:53 am by Admin » “Bỏ túi” 8 cách phân biệt mật ong cực đơn giảnTue Sep 25, 2018 11:48 am by Admin » Bò KhoMon Sep 24, 2018 3:43 pm by Admin » NHỮNG ĐIỀU CẦN THIẾTSun Sep 23, 2018 12:19 am by Admin » BÀI PHÁP VỀ BỐN LOẠI NGỰASun Sep 23, 2018 12:18 am by Admin » KHÉO GIỮ SÁU CĂNSun Sep 23, 2018 12:17 am by Admin » NGUỒN GỐC CỦA ĐAU KHỔSun Sep 23, 2018 12:17 am by Admin » TÌNH VÀ NGHĨA TRONG CUỘC SỐNG VỢ CHỒNGSun Sep 23, 2018 12:02 am by Admin » CUỘC SỐNG KHÔNG CẦN OÁN TRÁCH, TẤT CẢ ĐỀU CÓ AN BÀISat Sep 22, 2018 11:57 pm by Admin » Lỡ Phá Thai Hãy Gấp Tụng Kinh Địa Tạng 49 Lần Để Giúp Trẻ Sớm Siêu ThoátSat Sep 22, 2018 11:55 pm by Admin » NHÂN CHẲNG SINH DIỆT, QUẢ CHẲNG SINH DIỆTSat Sep 22, 2018 11:54 pm by Admin » TẠI SAO TỪ BI PHẢI ĐI ĐÔI VỚI NHẪN NHỤC?Sat Sep 22, 2018 11:53 pm by Admin » TRONG SINH DIỆT, RÕ CHẲNG SINH DIỆTSat Sep 22, 2018 11:52 pm by Admin » HIẾU HẠNHSat Sep 22, 2018 11:51 pm by Admin » Vạn vật vì duyên hòa hợp mà sinh, cũng vì duyên mà diệtSat Sep 22, 2018 11:50 pm by Admin |
| | Thơ Võ Trung Hiếu | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
Admin Admin
Tổng số bài gửi : 3155 Đến từ : Rain City Registration date : 10/06/2008
| Tiêu đề: Thơ Võ Trung Hiếu Mon Dec 09, 2013 2:15 pm | |
|
Có một nhà thơ bảo tôi Nhiều khi anh không muốn tỉnh Anh chỉ muốn được ngà say Nhìn cuộc sống lờ mờ Để còn yêu đương và còn viết được thơ
Có một nhà văn bảo tôi Mỗi sáng thức dậy bắt đầu bằng nỗi sợ Chính xác hơn là nỗi bất an Sợ một ngày chưa kịp định thần Những tréo ngoe, nghịch lý lại chen ngang
Có một hoạ sỹ bảo tôi Rằng đã rất lâu rồi Anh không pha nổi một gam màu sáng sủa Cứ tưởng người vẽ tranh Thì tranh lại vẽ người
Có luật sư và nhà báo bảo tôi Bên tách cà phê Nếu được chọn lại một nghề Các anh sẽ chọn ngay nghề khác
Có một thương gia bảo tôi Xã hội thiếu niềm tin nên kiếm tiền khó quá Lòng tốt cuốn theo vòng nợ xấu mỗi ngày Bao giá trị lộn sòng theo phiên chợ rủi may
Tôi nghe và tin họ đang nói thật Sấp ngửa cùng tôi - những kẻ đương thời Họ rất công dân và cũng rất con người Một phút trải lòng Không chót lưỡi đầu môi
Có những bóng người đi lướt qua tôi Tay vẫy miệng cười, nửa đùa nửa thật Những cái bắt tay nhạt nhẽo vô hồn Đứng từ trên cao nhìn xuống đám đông Nói rất nhiều điều chính họ cũng không tin Và không hề rõ nghĩa
Đương thời quanh tôi bây giờ là thế Vu vơ câu chuyện kể Đượm buồn và không rạch ròi Không tên họ chẳng đầu đuôi
Kể ra chẳng để làm gì Nhưng im lặng sẽ có ngày trầm uất Tôi kể vu vơ cho đường phố nghe
6.12.2013
VTH
| |
| | | Admin Admin
Tổng số bài gửi : 3155 Đến từ : Rain City Registration date : 10/06/2008
| Tiêu đề: Re: Thơ Võ Trung Hiếu Sun Jan 26, 2014 1:17 pm | |
| MỘNG MỊ
Hình như cuối năm ai cũng ra đường Để hoàn tất một điều gì dang dở Tôi kẹt giữa một rừng người trên phố Bỗng ngẩn người không hiểu nổi vì sao
Hình như quanh tôi là giấc chiêm bao Mộng du có cả tỷ người trong đó Có cả thánh nhân lẫn kẻ khù khờ Có kẻ cho vay lẫn người mắc nợ
Cuối năm ngoài đường dòng người xôn xao Trời chợt se lạnh chút đông còn sót Tôi co ro đợi mùa xuân mới về Mơ tiếp cơn mơ trần gian dại dột
Lại những ngã ba, ngã tư đỏ đèn Triệu người lao đi như thành thói quen Ai dại-ai khôn, ai say-ai tỉnh ? Ai biết lối đi ở dưới chân mình ?
Tôi tìm một chỗ trên cao nhìn xuống Chợt gặp một tôi đang đi vòng quanh Tôi lên tiếng gọi chỉ nghe im lặng Có lẽ mình chưa hiểu được chính mình
Trời tròn đất vuông, âm dương vạn nẻo Cứ thế tôi đi, cứ thế tôi về Tôi cũng trần gian như bao người khác Đi mãi vẫn không ra ngoài cơn mê
26.1.2014
VTH
| |
| | | Admin Admin
Tổng số bài gửi : 3155 Đến từ : Rain City Registration date : 10/06/2008
| Tiêu đề: Re: Thơ Võ Trung Hiếu Sun Jan 26, 2014 11:39 pm | |
| ĐÓN XUÂN
Lặng lẽ nghe mùa xuân tới Phố đông rực rỡ mai đào Một lần đất trời hò hẹn Chợt nghe lòng mình xôn xao
Mười hai tháng có là bao Đời như chuyến đò vội vã Đã bao lần mùa thay lá Đã bao lần ta yêu nhau
Cảm ơn mùa xuân lại đến Cho hy vọng lại xanh màu Cảm ơn nén hương ngày Tết Khói trầm xoa dịu niềm đau
Này ly rượu đắng mời nhau Mộng mơ uống mừng cơm áo Mỗi năm xuân đến một lần Cái thực uống mừng cái ảo
Râm ran giữa lòng tiếng pháo Ngấn lệ mừng mùa xuân tươi Chưa giao thừa mà đứa trẻ Đã cùng mùa xuân khóc cười
19.1.2004
VTH | |
| | | Admin Admin
Tổng số bài gửi : 3155 Đến từ : Rain City Registration date : 10/06/2008
| Tiêu đề: Re: Thơ Võ Trung Hiếu Wed Jan 29, 2014 11:21 am | |
| KHÁM BỆNH
Đi khám bệnh Gặp những thân hình hom hem còm cõi... Mới thấy thời gian quả thật là vàng Mới thấy cuộc đời quả là đáng quý
Đi khám bệnh Đối diện với mất còn-rủi may Chợt thấy mình xấu xí Những ái ố sân si bé mọn, tranh giành Những ảo vọng đã một thời mê đắm Những phù hoa cho một kiếp thiên di
Đi khám bệnh và được dịp trầm tư Gặp những ngọn đèn cạn dầu sắp tắt Chợt thấy thực ra sống chết cũng thường thôi Có khi vươn tay cố níu kéo cuộc đời Cũng chỉ để nhạt những ngày vô vị
Có khi tự làm bác sỹ Đem tâm hồn ra lộn trái, cân đo Giật mình nhận ra ngoài dăm thứ hay ho Còn lại rặt những tế bào đang chết
Có khi nhìn quanh và mỏi mệt Tự hỏi mình có đang cần một thứ vitamin Đủ mạnh mẽ ngọt ngào để có thể tự tin Đứng thẳng dậy và ngắm nhìn thế giới
Đi khám bệnh Và nhiều khi tự hỏi Người cần sống lâu Hay cần được sống vui ?
Câu trả lời Chắc lại là câu hỏi Ta cắp nách mang đi Rồi lặng lẽ mang về
27.4.2013
VTH
| |
| | | Admin Admin
Tổng số bài gửi : 3155 Đến từ : Rain City Registration date : 10/06/2008
| Tiêu đề: Re: Thơ Võ Trung Hiếu Thu Jul 31, 2014 11:28 am | |
| TÔI CHỈ CÓ MÌNH TÔI
Tôi chỉ có mình tôi Ở cũng vậy mà đi cũng vậy Bỗng một ngày nào đấy Tôi mặc kệ đời, đời cũng chẳng cần tôi
Tôi một mình , chỉ mỗi một mình thôi Ðến cũng được mà đi cũng được Sống trên đời ai biết trước Bởi có khi thua được cũng bằng nhau
Tôi một mình, có nhiều ít gì đâu Một hạt cát giữa vô cùng vũ trụ Vậy thôi là cũng đủ Cười khóc, buồn vui cho một kiếp người
Tôi một mình mê mải rong chơi Giữa cuộc sống ngọt ngào và cay đắng Giọt nước mắt nào mằn mặn Chợt hóa hạt sương trên một nụ hồng
Tôi một mình ngơ ngẩn số không Chỉ muốn một mai cựa mình tỉnh giấc Làm một điều gì nhỏ nhặt Số không vu vơ thành có nghĩa cho đời
Tôi một mình và chỉ một mình tôi Ðời rộng lắm mà vòng tay hẹp quá Muốn được là tất cả Ôm cả trăng sao, ngày tháng vào lòng
Tôi một mình ngơ ngác có và không Cái có chẳng cần, cái cần chẳng có Nên suốt đời lọ mọ Tự hỏi chính mình những chuyện vu vơ
Tôi một mình nên cặm cụi làm thơ Trút vào đó những nỗi buồn vụn vặt Sẽ có một ngày người ta cúi nhặt Câu thơ vô tình góc phố bỏ quên
Singapore - 24.5.1999 VTH | |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Thơ Võ Trung Hiếu | |
| |
| | | | Thơ Võ Trung Hiếu | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |