| Tổng hợp thơ Nguyễn Phong Việt | |
|
|
Tác giả | Thông điệp |
---|
Admin Admin
Tổng số bài gửi : 3155 Đến từ : Rain City Registration date : 10/06/2008
| Tiêu đề: Tổng hợp thơ Nguyễn Phong Việt Mon Oct 10, 2011 1:20 pm | |
| Nguyễn Phong Việt sinh Năm 1980 tại Tuy Hoà, Phú Yên (cựu học sinh chuyên ban Nguyễn Huệ).
Lĩnh vực sáng tác: thơ, văn.
Thành viên Hội bút Vòm Me Xanh - Báo Mực Tím. Biệt danh Me Quê (1998, Bút trưởng năm 2002). Ba lần đoạt giải thưởng Bút mới của báo Tuổi trẻ.
Tốt nghiệp Đại học Ngoại ngữ-Tin học Thành phố Hồ Chí Minh.
Hiện là phóng viên mảng Văn hoá-Nghệ thuật báo Mực tím thuộc Thành đoàn Thành phố Hồ Chí Minh.
------------------------------------------------------------------------------------
Bởi vì không thể quên
Bởi vì không thể quên nên ta hiểu cảm giác của cả triệu người trên thế gian đã từng yêu ai đó hơn chính bản thân mình!
Những tháng ngày chỉ cần sống cuộc đời bình thường nấu cho nhau một bữa ăn mua một viên thuốc khi người kia đau ốm hay vuốt giùm sợi tóc bay ngang tầm mắt… nhưng ta biết chẳng dễ gì bên cạnh người được chẳng dễ gì có thể sẻ chia…
Đã bao giờ người muốn gọi tên ta muốn ngủ mãi trong giấc mơ mà không thức giấc muốn chối bỏ đời sống này vì mất đi tình yêu duy nhất muốn giọt nước mắt cuối cùng sẽ rơi trên vai ta mà không là ai khác muốn nhìn thấy ta hơn tất cả những hi vọng trên đời…
Chúng ta đã nhiều lần chết đi dù vẫn đang tồn tại giữa bao người khi nhìn thấy nhau nhưng không cách nào bước tới khi lướt qua nhau và nghe rõ nhịp tim của người kia đau nhói khi rời xa nhau mà ngay cả ánh mắt cũng không bước đi nổi xót xa nào hơn…
Người có biết mình mắc nợ chính bản thân mình cứ mãi loay hoay tìm cho ra một điểm tựa không phải con người này, không phải ngôi nhà này… mà là ở nơi đó với một vòng tay bao dung!
Ta không hề muốn sống cuộc đời của những mẫu số chung yêu một người và lấy một người khác… rồi tự an ủi mình miễn là có một bờ vai bên cạnh tự an ủi mình ai cũng giống như vậy thôi???
Người vẫn giữ cho riêng mình một khoảng trời nhưng đã chôn giấu vào tận góc tâm hồn không có ánh sáng người không muốn nhìn lại, không muốn rơi nước mắt… dù trái tim mỗi ngày tự nó làm mưa tuôn…
Bởi vì không thể quên nên (không chỉ riêng) ta không thể tự tha thứ được cho chính mình!
Được sửa bởi Admin ngày Fri Oct 14, 2011 11:31 pm; sửa lần 1. | |
|
| |
Admin Admin
Tổng số bài gửi : 3155 Đến từ : Rain City Registration date : 10/06/2008
| Tiêu đề: Re: Tổng hợp thơ Nguyễn Phong Việt Mon Oct 10, 2011 1:23 pm | |
| Bên kia là nắng ấm
Từ lúc ta biết nhìn lại và mỉm cười trên những mất mát là khi ta biết mình bắt đầu sống một cuộc đời vô cảm dù bên kia nắng ấm biết bao nhiêu...
Không ai mang những nỗi đau ra so sánh trong tình yêu bởi vết thương nào trong tim người cũng không đáy có người cần nỗi buồn để soi mình có trẻ dại nhưng có những nỗi buồn làm bạc tóc con người ta mãi mãi (như ta đang bạc tóc mổi ngày...)
Bên kia là nắng ấm... sao mưa gió còn siết chặt trên vai khi người trở về với cuộc đời người từng sống khi người ngồi trong ánh sáng (chứ không phải là bóng tối) mà vẫn thấy mình đơn độc khi người giang tay ra mà trái tim khép chặt khi người đau mà không thể khóc... ta chỉ biết mỉm cười trong nước mắt! (Lạy trời còn biết phải làm sao?)
Ta muốn đánh đổi với cuộc đời nhưng cuộc đời có cho ta đánh đổi đâu ta muốn mang người ra khỏi vùng nắng ấm giữa rét buốt ta đủ yêu thương để người vẫn sống mà không cần mặt trời qua đây...
Bên kia là nắng ấm nhưng ta biết trong lòng người chỉ có mưa bay... (Vì có những tình yêu trong cuộc đời này không đến lần thứ hai!)
(Saigon, 13.2.2008) | |
|
| |
Admin Admin
Tổng số bài gửi : 3155 Đến từ : Rain City Registration date : 10/06/2008
| Tiêu đề: Re: Tổng hợp thơ Nguyễn Phong Việt Mon Oct 10, 2011 1:29 pm | |
| Chỉ những chiếc lá mới biết…
Có những năm tháng của chúng ta rơi theo mùa lá trước hiên nhà rơi không chạm đất để những cuộc hồi sinh chưa bao giờ có thật thì làm thế nào biết chúng ta trưởng thành hay mãi mãi trẻ con?
Thỉnh thoảng chúng ta đứng trong buổi chiều bình yên giữa thành phố xa lạ và tự hỏi giá như có thể chọn lựa làm 1 chiếc lá vàng chạm đất hay xanh tươi mãi trên đầu ngọn gió chúng ta sẽ chọn lựa ra sao?
+
Có những mùa lá trước hiên nhà theo năm tháng của chúng ta rơi về đâu những chiếc lá vừa xanh non đã lìa cành những chiếc lá sống đến úa vàng rồi rơi chạm đất những chiếc lá vừa chớm niềm vui đã nhìn ra mất mát những chiếc lá mà khổ đau song hành cùng hạnh phúc… có ai biết?
Đôi khi chúng ta ngồi lại với bóng của mình ngay giữa đám đông vội vã nhìn nuối tiếc và tự hỏi giá như có thể chọn lựa làm một chiếc lá giữa nắng mưa hay nép vào một góc nhỏ chúng ta sẽ chọn lựa ra sao?
+
Có những mùa lá trước hiên nhà theo năm tháng của chúng ta rơi thật mau không kịp nhớ mình đã sống những chiếc lá chưa bao giờ mọc ra làm sao biết cảm giác chạm đất những chiếc lá chưa bao giờ đi qua những ngày mưa làm sao biết cảm giác của một tia nắng những chiếc lá chưa bao giờ thật sự úa vàng làm sao biết cảm giác của úa vàng (đã sống trọn một đời lá…) không hề là cay đắng… làm sao biết cảm giác của tất cả những điều này?
Lúc nào đó chúng ta muốn rẽ ngang con đường đang bước đi ngay khi hình dung về đích đến và tự hỏi giá như có thể chọn lựa làm một chiếc lá đúng nghĩa một chiếc lá hay một chiếc lá không có gì để nhớ chúng ta sẽ chọn lựa ra sao?
+
Có những năm tháng của chúng ta rơi theo mùa lá trước hiên nhà Nhìn- đẹp- biết- bao… (còn chuyện chúng ta có chấp nhận trả giá để rơi chạm đất có lẽ chỉ những chiếc lá mới biết….)?
| |
|
| |
Admin Admin
Tổng số bài gửi : 3155 Đến từ : Rain City Registration date : 10/06/2008
| Tiêu đề: Re: Tổng hợp thơ Nguyễn Phong Việt Mon Oct 10, 2011 1:31 pm | |
| Chưa bao giờ và không bao giờ
Chưa bao giờ và không bao giờ ta biết. Trí nhớ trong ta từ đó có một người! Một bàn tay mà nắm giữ cả cuộc đời. Một tiếng cười mà âm vang trời rộng. Một cái vén tóc mà điếng lòng bão nổi. Chưa bao giờ và không bao giờ ta nghi ngờ điều luôn tự hỏi. Có thể gặp hay không một thiên thần? Sớm hay muộn thì nắng cũng sẽ lên. Nhưng mưa vẫn còn nhiều vô hạn. Xoay chiếc dù hướng nào thì đời ta cũng đã lỡ bị ướt. Chưa bao giờ và không bao giờ ta tin được. Những ngày nắng sẽ hong khô.
Chưa bao giờ và không bao giờ ta ngừng bơ vơ... | |
|
| |
Admin Admin
Tổng số bài gửi : 3155 Đến từ : Rain City Registration date : 10/06/2008
| Tiêu đề: Re: Tổng hợp thơ Nguyễn Phong Việt Mon Oct 10, 2011 1:34 pm | |
| Có phải chúng ta đang tự đánh mất đi một quãng đời?
Có phải chúng ta đang tự đánh mất đi một quãng đời của những ngày tháng mà trái tim lừa dối rằng đó là cảm giác yên vui?
* Những điều thuộc về duyên số đã mang chúng ta đặt vào một ngôi nhà dưới bầu trời không ai đánh cắp của ai một lời hứa đi đến cuối con đường chỉ là niềm tin trong phút giây ta cần phải nói rõ khi đứng giữa bao người chúng ta cho mình cái quyền được làm đứa trẻ nhỏ không chút đắn đo những ước mơ
*
Một ngôi nhà với nhiều cánh cửa mở ra đợi chúng ta trở về ngồi nhìn nhau với cái nhìn hạnh phúc một tiếng cười nhỏ nhoi cũng biết cách lan đi hết lồng ngực một tiếng ho cũng làm cho người kia đuối sức một câu dỗi hờn cũng đủ giúp ngày dài hơn 24 tiếng chúng ta biết chờ đợi để thương yêu...
*
Nhưng rồi từng ngày dài, từng năm tháng, và từng vết đau... đã đắp bồi như lớp rêu mọc lên sau mỗi mùa mưa đến khép lại những cánh cửa bình yên và mở ra những cánh cửa mỏi mệt chúng ta giờ nhìn thấy nhau trong len lén nghi ngờ
*
Chúng ta giờ nhìn thấy nhau qua khoảng trống của đôi đũa trong giờ cơm khuya nhìn thấy nhau khi một người đã ngủ và một người nằm thức nhìn thấy nhau khi rón rén kéo gần hơn tấm chăn để tìm hơi ấm nhìn thấy nhau khi tấm hình cưới vô tình lấm bụi bẩn mà không dám lau đi gương mặt mình...
*
Chúng ta vẫn đứng yên ở đấy trong ký ức ngôi nhà lần đầu tiên sao lời hứa chẳng còn ai đến chứng kiến sao để cho niềm tin hóa kiếp thành ra một sự nuối tiếc sao lại nỡ rụt bàn tay này về lúc bàn tay kia cần được biết hạnh phúc có còn ở nơi đây?
*
Ở trên thiên đường nào cũng có những đám mây chỉ đơn giản vì những thiên thần cũng cần bước chân vào bóng mát họ cũng có nỗi đau vì trao đi quá nhiều hạnh phúc và những niềm cô đơn đã tạc riêng cho họ một đôi cánh để suốt đời chỉ có thể khóc trong một cuộc đời bày sẵn những lấp lánh mà ai biết được đâu?
*
Mà ai biết chúng ta có còn ràng buộc được gì trong đời nhau mỗi người tự trách mình đang lừa dối mỗi người tự lấy cắp trong tim mình một lần đau nhói để yêu thương cũng đến lúc buông tay vuột khỏi những điều giản dị ngày xưa...
*
Trong một cuộc đời bình thường sao chúng ta chỉ bằng lòng trả giá cho những điều không thuộc về ước mơ?
(5g40pm - 12/6/2009) | |
|
| |
Admin Admin
Tổng số bài gửi : 3155 Đến từ : Rain City Registration date : 10/06/2008
| Tiêu đề: Re: Tổng hợp thơ Nguyễn Phong Việt Mon Oct 10, 2011 1:36 pm | |
| Còn biết bao nhiêu lần trong đời sẽ gặp lại nhau nữa đây?
Đó là lần đầu tiên trong đời ta cúi mặt khi nhìn thấy người bước đi bên cạnh người không phải ta mà là một người khác...
Để biết trái tim từ đó mất đi khái niệm về ánh sáng để biết cuối cùng cũng phải nhường bờ vai kia cho một ai bước đến để biết khi tung đồng xu lên là phải chọn làm người thua trước để biết không có nỗi đau nào là cân đong đo đếm được ngày hạnh phúc bỏ rơi...
Chúng ta đã từng sợ không nắm giữ được một quãng đời nên nếu muốn khóc thì đừng khóc nên nếu người muốn gào lên thì hãy cắn vào tay ta để sẻ chia những hằn học nên nếu người hằng đêm chong mắt tìm một ngôi sao băng vụt sáng thì cứ tin qua từng đêm trắng... (rồi sẽ tìm thấy điều mình cần...)
Nhưng người đã ngoảnh mặt đi khi ánh mắt chưa kịp chạm vào lãng quên cho người bước đi bên cạnh người nhoẻn miệng cười hạnh phúc cho những trắc trở bỏ lại hết cùng một quãng đời đau đớn cho một gương mặt thương yêu vùi thật sâu dưới từng lớp cát để sống với những gì mình đang nắm giữ trong tay!
Chúng ta đã từng tuyệt vọng đến mức sợ cả những tiếng cười đến mức tự hỏi bản thân cần chi phải sống đến mức nhìn một chiếc lá rơi mà cũng ứa nước mắt đến mức đột nhiên muốn chưa hề gặp nhau trong một phần ký ức có lẽ người sẽ vui...?
Người đã bước đi với lựa chọn phó mặc mình cho cuộc đời phó mặc mùa đông ở trong tim vĩnh viễn phó mặc những giấc mơ chỉ luôn thấy mình chạy trốn phó mặc mái tóc từ nay chỉ còn tự mình chải buột phó mặc những ngày nóng sốt nằm và nhớ một đôi tay...
Đó là lần đầu tiên trong đời ta cúi mặt còn hơn những gì có thể gọi tên là đắng cay... chúng ta đi qua nhau như những người xa lạ người quay đi để ngăn trái tim mình hóa đá ta cắn răng để giữ nước mắt mình không thể... không ai giống như ai?
Còn biết bao nhiêu lần trong đời sẽ gặp lại nhau nữa đây?
10-2008 | |
|
| |
Admin Admin
Tổng số bài gửi : 3155 Đến từ : Rain City Registration date : 10/06/2008
| Tiêu đề: Re: Tổng hợp thơ Nguyễn Phong Việt Mon Oct 10, 2011 1:38 pm | |
| Cứ ngồi lặng im thế, và khóc ...
Giữa những ngập tràn của bóng đêm giữa những yêu dấu đã vỡ vụn trong tay mình ta cứ ngồi lặng im thế, và khóc…
Không thể nói với ai điều mà ta ngỡ là vĩnh viễn không thể nói với ai về thứ tình yêu mà ta đã từng thề chẳng bao giờ hối tiếc không thể nói với ai rằng trái tim ta thật ra chỉ còn mang hình hài của đất cát không thể nói với ai những gì sót lại trong cuộc đời ta có khi tệ hơn cả giọt nước mắt biết làm ấm lòng vào giây phút đớn đau…
Ta cứ ngồi lặng im thế như chưa được một người hứa về ngồi khóc bên cạnh nhau cõng lên vai giùm những muộn phiền của đêm nào thức trắng tách ra nỗi đau nào hồn nhiên, nỗi đau nào trĩu nặng… rồi đặt lên chăn gối một viên đá ướp lạnh những giấc mơ thiếu vắng tiếng cười…
Biết rằng sẽ nợ đôi bàn tay vào khoảnh khắc bất động với đôi vai bỏ mặc cho gương mặt người câm nín như pho tượng chỉ chờ được hồi sinh mà chờ mãi không đủ đầy được cảm xúc rồi tuyệt vọng hóa thân vào một kiếp khác để oán ghét chính bản thân mình!
Những gì còn sót lại trong dáng ngồi ấy chỉ là đường nét của nỗi cô đơn vẽ bằng hơi thở dài ngơ ngác làm sao hiểu con người của ngày hôm nay thật ra đâu còn gì là đơn giản sống một quãng đời nhiều lo toan mà lo toan nào cũng dành cho người khác đã phải quên mất mình…
Ta cứ ngồi lặng im thế rồi sợ hãi khi nghĩ đến giây phút đứng lên lúc trong lòng không còn gợn sóng ta cười nói hồn nhiên ngoài kia bằng một bộ mặt lạnh lùng nhất ta yêu thương theo cách của những người sinh ra không hề có tuyến nước mắt ta từ chối cuộc đời ta…
Từ muôn trùng kí ức ta vẫn đủ mười ngón tay để chìa ra nhưng rồi biết đã như người đuối sức không thể nắm giữ dù chỉ là giản đơn như một sợi tóc phải chờ đợi đến khi trái tim rời bỏ từng phần tình yêu trên chiếc bóng ta mới dám nhận lại mơ ước bình thường…
Được ngồi lặng im thế, và khóc… cho tất cả những yêu thương!
(1g20p sáng 25/3/2009) | |
|
| |
Admin Admin
Tổng số bài gửi : 3155 Đến từ : Rain City Registration date : 10/06/2008
| Tiêu đề: Re: Tổng hợp thơ Nguyễn Phong Việt Mon Oct 10, 2011 1:43 pm | |
| Đừng trách
Có những tình yêu tự đặt ra cho mình những giới hạn có những yêu thương từ chối ta như thể ta không hề xứng đáng nên đừng trách…
Là định mệnh ngẫu nhiên chọn ta giữa muôn triệu người để thử thách tin một người ở trong tim như ta đã từng cố chấp tin một nụ hôn duy nhất ở giữa trời và đất tin một ánh mắt mà nếu thiếu ta trong nhãn cầu sẽ cô độc tin cả vào những tháng ngày ta nâng niu trên tay chỉ toàn là ngờ vực bởi vẻ đẹp của những giấc mơ…
Chúng ta có thể đã sống đúng cuộc đời của những người trú mưa tìm thấy một mái hiên rồi đứng chung lặng lẽ thỉnh thoảng hỏi thăm nhau - nếu lạnh thì nép thêm vào một chút nhé? thỉnh thoảng cầm tay nhau - cho khác với những người xa lạ thỉnh thoảng trách một lời - lúc cơn mưa bạt thêm vào lòng một chút gió rồi thì nắng lên ở đâu đó ngoài phố chúng ta mỗi người chỉ để lại được dấu chân…
Đừng trách khi ta đến trong cuộc đời này với hình hài mà ta ước mong mỗi ngày qua đều nhận ra không có gì là trọn vẹn nhưng ta đã yêu thương theo cách những gì con người ta có được chọn một con người để sẻ chia phần tâm hồn sâu thẳm nhất tuyệt đối không tin vào những bất trắc cho đến khi…
Điều đáng sợ trong tình yêu không phải là lúc con người ta yêu thương đã mất đi mà chính là tình yêu ấy không hề giống như ta tưởng tượng con người ấy không hề giống như ta vẫn biết trái tim ấy không hề giống như trái tim ta nằm bình yên trong ngực và ta quặn đau…
Đừng trách nếu ta tự nhủ mình vẫn tin vào phép màu khi ai đó không chọn lựa ta nghĩa là ta thuộc về một chọn lựa khác nghĩa là từ giây phút này bàn tay ta cần nắm còn đang ở phía trước nghĩa là tình yêu trong ta chỉ mới bắt đầu cuộc hành trình dài được vài bước nghĩa là nỗi cô đơn này là vực sâu cần thiết phải một lần được gieo xuống trong gió mưa…
Rồi chúng ta sẽ mỉm cười với cái gọi là ngày xưa làm thế nào biết trước đúng hay sai để mà lo lắng ta chỉ đủ bao dung khi đi qua được oán hận nhìn người mình yêu thương nay sống một cuộc đời với người khác như một niềm vui…
Sao không cho ta thêm một cơ hội để định mệnh giúp ta gặp đúng một con người?
(2g sáng 12/5/2009) | |
|
| |
Admin Admin
Tổng số bài gửi : 3155 Đến từ : Rain City Registration date : 10/06/2008
| Tiêu đề: Re: Tổng hợp thơ Nguyễn Phong Việt Mon Oct 10, 2011 1:46 pm | |
| Đừng đi
Cứ giả vờ như chúng ta đã đứng kề bên vực thẳm dù ai cũng nhìn thấy con đường dài trước mặt cứ giả vờ như một giây phút nữa trái tim ta ngừng đập đừng đi…
Sẽ không cần những ngón tay níu giữ từng dấu chân người không cần nữa những dặn dò khi tuyệt vọng không cần những lo toan cuộc đời này có phải đáng sống không cần tự hỏi mình tại sao phải cô độc để được cười vui như chưa bao giờ đánh mất một tình yêu nào…
Đừng mơ về đâu đó bầu trời cao hãy sống như bao người trong tháng ngày cơm áo nhưng điều giản đơn là cần có nhau sao định mệnh chẳng khi nào chịu hiểu vì đó mà nước mắt rơi…
Vì đó mà cả thế giới dồn hết nỗi đau vào trong tim một con người vì đó mà cần hai con người khóc để còn tin vào nước mắt vì đó mà hai bàn tay giữ một bàn tay cũng không đủ chặt vì đó mà cuộc đời đã nhiều thêm một lần cắn môi đầy chua chát… đừng đi…
Đừng đi… nếu có bão giông ta muốn được gánh chịu cùng nhau được chết vì người mình yêu thương cũng là hạnh phúc nhưng được sống cùng người mình yêu thương thì khổ đau nào cũng chỉ là hạt cát giữa đại dương trong mắt chúng ta…
Đừng đi… cuộc đời khốn khó rồi sẽ qua chúng ta sẽ gieo những giận hờn, yêu thương giữa lòng bàn tay số phận chúng ta sẽ cõng những đứa con trên vai mà không bao giờ biết mệt mua cho chúng những que kem và giấu những ngày nóng bức dưới bóng mây râm mát… chúng ta sẽ chải tóc trước thềm nhà trong sương sớm và chiều chưa tắt nắng chúng ta sẽ ngồi trên xích đu và cùng nhắm mắt thấy đời mình như một cánh chim…
Đừng đi mà…
Đừng đi… Ai cũng cần phải sống vì một con người! | |
|
| |
Admin Admin
Tổng số bài gửi : 3155 Đến từ : Rain City Registration date : 10/06/2008
| Tiêu đề: Re: Tổng hợp thơ Nguyễn Phong Việt Mon Oct 10, 2011 1:47 pm | |
| Bầy chim sẻ có nhìn thấy tôi không ?
Bầy chim sẻ bị nhốt trong chiếc lồng và chở đi trên phố cứ ríu rít kêu mãi không thôi
Tôi đi trong dòng người liếc ngang liếc dọc nhìn những con chim sẻ thất thần, rụng lông, ngơ ngác rồi nhìn ra chung quanh…
Những con chim sẻ không được bay trong bầu trời xanh một điều ngịch lý bạn bè tôi nhiều khi phải sống không theo cách mình nghĩ một điều bình thường?
Rồi những con chim sẻ sẽ được phóng sinh một người đi bên cạnh tôi bảo thế cuộc đời mà lẽ ra nó được hưởng với mây, mưa và gió… chẳng cần đợi một bàn tay cứu rỗi nào
Bầy chim sẻ bị nhốt trong chiếc lồng có nhìn thấy được tôi đâu? | |
|
| |
Admin Admin
Tổng số bài gửi : 3155 Đến từ : Rain City Registration date : 10/06/2008
| Tiêu đề: Re: Tổng hợp thơ Nguyễn Phong Việt Mon Oct 10, 2011 1:50 pm | |
| Đã nhìn thấy người từ nơi chốn đây…
Tôi đứng đâu trong cuộc đời này khi ngày nào dông bão cũng bủa vây ngày nào tiếng thở dài cũng trở về như những đám mây ngày nào trái tim cũng hỏi một câu hỏi - bao giờ hết đắng cay?
Tôi đã nhìn thấy người từ nơi chốn đây…
Để đớn đau bắt đầu hành trình của nó người nhìn thấy yêu thương và chúng ta phải yêu thương theo cách đó người lặng im và chúng ta phải lặng im như chưa bao giờ biết thở người bảo quên đi và chúng ta phải quên đi mà không cần hỏi rõ vì cần quên nghĩa là đã nhớ thêm một lần!
Chúng ta gặp nhau lúc một trong hai người không dám đánh mất bản thân sự rụt rè của nụ hôn cũng nói lên điều cần nói một bước chân là một lần đánh đổi nhưng trái tim vẫn muốn giữ lại những bình yên tránh xa những tình cờ đau nhói những vô tâm biết làm tình làm tội của thế giới xung quanh…
Người đã đi con đường bước lên theo bậc thang có điểm tựa của quãng đời phía trước tôi đã đi con đường thấp dần không đoán được bước hụt chân là buông mình chìm xuống thấy bóng tối cuối đời…
Lẽ ra chúng ta không cần thiết phải cười cho từng dấu răng biết đâu là nghiệt ngã mỗi giấc ngủ đều muốn mình chết đi trong thiên hà nào đó xa lạ không nặng nợ đời ai và cũng không bám víu vào ai mặc cả sao vẫn không mua được lẻ loi?
Sao vẫn không mua được cuộc đời của chính mình đấy thôi không mua được những nỗi đau đang nhìn thấy không mua được những yêu thương mong manh để dành lại không mua được dù chỉ một lần cho một câu nói - chúng ta thử sống vì nhau?
Bỏ mặc hết từ mơ ước cho đến niềm đau đi một chuyến hành trình chẳng cần đích đến đôi chân trần chạm vào cô đơn của hai con người lãng quên định mệnh chấp cả những vì sao sáng trên trời mỏi mệt đã còn sợ gì ngoài kia…
Tôi muốn cảm ơn mình có đứng trong dông bão thì vẫn khóc như ngày chưa biết yêu bao giờ…
(12g40 am SG 1/8/09) | |
|
| |
Admin Admin
Tổng số bài gửi : 3155 Đến từ : Rain City Registration date : 10/06/2008
| Tiêu đề: Re: Tổng hợp thơ Nguyễn Phong Việt Mon Oct 10, 2011 1:52 pm | |
| Đã từng
Đã từng… Một lần ta nhận nụ hôn đó rồi chết theo cảm xúc trong trái tim không bao giờ trở lại chiếc chìa khóa mang theo vào cuộc đời của một người đi mãi vẫn chưa biết đến bao giờ dừng chân…
Đã từng… có nhiều tháng năm ta chỉ yêu bản thân mình với sự cô đơn như một ngôi nhà khóa trái cửa bất cần cuộc đời với những chọn lựa miễn sao được thấy lòng bình yên
Chưa bao giờ ta biết quí một nỗi đau riêng một nụ cười ai đó dành cho mình cũng không thèm nhớ một cái ôm xiết nhau mà ta vùng vằng như chạm phải lửa một đôi lần hạnh phúc chìa tay ra nhưng ta cứ mãi nhìn về đâu đó không chút gì đắn đo…
Để rồi ta nhận được nụ hôn đánh đổi cả quãng đời không một ước mơ thấy một ánh nhìn thôi lòng cũng rúng động biết bao nhiêu con người đi qua ta nhưng chỉ một người biết cách làm ta khóc đau đớn mà vui…
Người chỉ một lần mở cánh cửa ra và dạy ta biết cách cười biết ôm một con người như thế nào là chặt biết hôn như thế nào để người kia hạnh phúc và biết yêu như thế nào để không bao giờ chia cách (rồi người lại khóa trái cửa và mang theo chiếc chìa khóa ra đi!)
Người (nhẫn tâm) sưởi ấm một trái tim bằng đôi tay bằng những vỗ về, tha thiết… sao lại còn ném nó trở về với những bông tuyết đưa thân nhiệt một con người trở về nhiệt độ âm…
Ngôi nhà từ đó đi qua suốt bốn mùa với cảm giác mùa đông đợi một bàn chân quay trở lại… trên ổ khóa cảnh cửa với nét son môi còn hằn lên mãi mãi treo tấm bảng nhỏ nguệch ngoạc những nét phấn mờ thôi “Đã từng… biết yêu thương một con người!”. | |
|
| |
Admin Admin
Tổng số bài gửi : 3155 Đến từ : Rain City Registration date : 10/06/2008
| Tiêu đề: Re: Tổng hợp thơ Nguyễn Phong Việt Thu Jul 31, 2014 10:16 am | |
| MỘT CHIỀU NGƯỢC GIÓ
Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi Ngược lòng mình tìm về nông nổi Lãng du đi vô định cánh chim trời
Em ngược thời gian, em ngược không gian Ngược đời thường bon chen tìm về mê đắm Ngược trái tim tự bao giờ chai lặng Em đánh thức nỗi buồn, em gợi khát khao xanh
Mang bao điều em muốn nói cùng anh Chợt sững lại trước cây mùa trút lá Trái đất sẽ thế nào khi mầu xanh không còn nữa Và sẽ thế nào khi trong anh không em?
Em trở về im lặng của đêm Chẳng còn nữa người đông và bụi đỏ Phố bỗng buồn tênh, bờ vai hút gió Riêng chiều này - em biết, một mình em...
(Nguyễn Phong Việt) | |
|
| |
Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Tổng hợp thơ Nguyễn Phong Việt | |
| |
|
| |
| Tổng hợp thơ Nguyễn Phong Việt | |
|